Quá trình sản xuất Rồi hoa sẽ nở

Nền tảng

Trước khi tạo ra bộ truyện, Nakatani Nio chủ yếu được biết đến qua tác phẩm dōjinshi, đặc biệt các tác phẩm dựa trên Touhou Project.[25] Vì tác phẩm của cô chủ yếu về mối quan hệ giữa các cô gái (Nakatani đã sáng tác từ đa số dàn nhân vật nữ của Touhou), cô có được danh tiếng tác giả của manga yuri.[25][26][27] Điều này làm Nakatani ngạc nhiên, khi cô không có ý định viết thể loại yuri hay coi tác phẩm của mình thuộc thể loại đó, nói rằng cô chủ yếu cố miêu tả các mối quan hệ con người phức tạp mà làm cô hứng thú.[25][26][27] Tuy nhiên, dù sao cô cũng có hứng với thể loại yuri, cô trở nên hứng thú với việc vẽ một chuyện tình rõ ràng giữa các cô gái.[25][28]

Khi Kusunoki Tatsuya, một biên tập viên của tạp chí manga Dengeki Daioh (Nakatani đã ra mắt chuyên nghiệp với nhà xuất bản của họ về truyện ngắn tự xuất bản trước đây của cô Farewell to My Alter)[29][30] tiếp cận Nakatani tại hội chợ dōjinshi, hỏi cô có muốn vẽ một bộ truyện yuri cho tạp chí không, Nakatani đã chấp nhận đề nghị.[25][26] Kusunoki phát biểu rằng anh luôn thích đọc manga yuri và muốn sản xuất một bộ.[27] Anh nói rằng Dengeki Daioh chưa từng có truyện tình cảm giữa nữ tương tự, một lời đề nghị như vậy không chắc được chấp nhận.[27][31] Tổng biên tập cuối cùng đã phê chuẩn ý tưởng, Kusunoki đã đóng góp vào văn hóa "cởi mở" của nhà xuất bản, cũng như nguồn tài chính của tạp chí.[27][31]

Trong thảo luận về cách tiếp cận thể loại yuri, Nakatani bày tỏ rằng cô thích các câu chuyện lãng mạn, nhưng cô thất vọng về cốt truyện vẽ một mối quan hệ cần thiết để hoàn thiện chính nó về mặt cảm xúc, nó làm cô cảm thấy như thể "có gì đó sai với tôi."[32] Nakatani cảm thấy rằng các mối quan hệ đồng giới thường né tránh sự phân chia này, và khi cô cố gắng viết một mối quan hệ lãng mạn khác giới có sức thuyết phục, cô càng muốn tạo ra manga về các cặp đồng giới. Trong khi Nakatani cũng từng vẽ manga yaoi, cô kết luận rằng yuri thú vị hơn với cô, cô muốn vẽ các cô gái dễ thương.[32] Trong một bài phỏng vấn, cô nói rằng yuri khó được định nghĩa, nhưng "một khi người đọc nghĩ nó là yuri, thì tại thời điểm đó nó trở thành yuri."[27] Trong một cuộc trò chuyện với các nhà sáng tạo của Akuma no Riddle Kōga Yun và Minakata Sunao, cô đồng tình với ý kiến của Kōga rằng yuri là về "cô gái có mối quan hệ với cô gái khác," thêm vào đó là "cảm xúc giữa các cô gái."[33] Cô cũng dẫn chứng anime chuyển thể của Sound! Euphonium là một nguồn cảm hứng, nói rằng nó thể hiện "mọi thứ tôi muốn làm trong yuri."[27]

Phát triển ban đầu

Ngoài việc nó thuộc thể loại yuri, Nakatani không có quyết định gì về chi tiết câu chuyện trước khi chấp nhận đề nghị của Kusunoki. Cô đã phát triển nhiều ý tưởng cho các cốt truyện và nhân vật khác nhau, hầu hết tất cả bị loại bỏ, trừ thiết kế nhân vật của Toko.[25] Tổng biên tập đề nghị một "tình yêu bí mật," mà Nakatani để ý nó thường thấy trong thể loại yuri có các nhân vật phải giữ bí mật mối quan hệ đồng giới của họ do họ đều là con gái.[25] Nakatani không muốn tập trung sự chú ý cốt truyện vào mặt thách thức xã hội về mối quan hệ giữa gái với gái, cô cảm thấy nó sẽ quá đơn giản và có hứng thú hơn trong việc khám phá thiếu sót cá nhân của các nhân vật.[28] Do đó, cô nghĩ về một biến thể trong ý tưởng, thay vì giữ bí mật tình yêu của họ khỏi những người khác, điểm kịch tính sẽ là hai cô gái giữ bí mật tình yêu của họ với nhau. Điều này trở thành sự thúc đẩy cho cái sẽ trở thành câu chuyện lãng mạn của Yu và Toko.[25]

Kusunoki đề xuất một câu chuyện yuri "sáng và tối" cho Nakatani, trong đó một nhân vật "tối" sẽ được nhân vật "sáng" cứu bằng cách nào đó, như là một động lực được thấy trong các manga yuri khác mà anh đã xem.[34] Toko được tạo ra trước làm phần "tối" của cặp, trong khi Yu được tạo ra để lắp vào vai trò "sáng".[28][34] Nakatani muốn Toko là người hấp dẫn nhưng "phiền hà," và thiết kế cho cô ấy có vẻ hoàn hảo bề ngoài, nhưng trong thực tế là một người cố chấp thiếu tự tin về cảm xúc sâu sắc và ghét bản thân,[25][28][32] người sẽ tỏ tình nhưng không muốn được đáp lại.[25] Từ đó, Nakatani đã phát triển Yu là cô gái mà theo cô tưởng tượng sẽ có thể giúp và đến cuối cùng đem lòng yêu Toko.[25][27][28][32][34]

Yu được dự tính là tương phản với Toko về hình ảnh và tính khí, như một cô gái dễ thương một cách cẩn trọng có một mặt "điềm tĩnh" sâu sắc hơn.[27] Tính cách của cô ấy được viết là một người sẽ không cảm thấy hạnh phúc về tình yêu của Toko nhưng cũng không từ chối cô ấy, mà dẫn đến việc cô ấy được tạo ra như một cô gái ao ước cảm xúc lãng mạn nhưng không hiểu nó.[25][32] Khi họ lên ý tưởng về nhân vật, Kusunoki và Nakatani hỏi những người khác quanh họ những câu chuyện về trải nghiệm lãng mạn của họ.[27][31] Một cô gái nói rằng cô không hiểu cảm xúc lãng mạn, và Nakatani đã miêu tả cảm xúc của Yu trong manga dựa trên câu chuyện của cô ấy.[25][27][31] Khi vai của Toko là hội trưởng hội học sinh được quyết định, Nakatani nghĩ ra Sayaka, bạn của Toko trong hội học sinh, người có tình cảm không được đáp lại với Toko.[25][27] Nakatani muốn Sayaka xuất hiện như là người "cực kỳ điềm đạm,"[25] và cô ấy được thiết kế để tương phản với hình ảnh "đáng yêu" của Toko khi đứng bên cạnh cô ấy với vai trò hội phó hội học sinh và đối thủ trong học tập.[27]

Lúc vạch ra bối cảnh, Nakatani chọn đặt Rồi Hoa Sẽ Nở trong một môi trường nam nữ học chung, nó đối lặp với các manga yuri khác thường chọn bối cảnh trường học nữ sinh.[32] Đó là do cô cảm thấy rằng việc thêm nhân vật nam mà Toko không có hứng thú đáp ứng vào việc hình thành tính cách thu hút vào nữ giới của Toko như một đặc điểm cá nhân độc đáo tách biệt cô khỏi các cô gái khác có trong câu chuyện.[32][35] Nakatani lý giải người đọc có khả năng mong đợi Yu hay Toko sau này sẽ có mối quan hệ khác giới, và do đó giới thiệu nhân vật nam như là một cách ngăn chặn khả năng này (như là họ đã có bạn gái).[34]

Maki, một nhân vật nam phụ lớn có hứng thú với mối quan hệ của Yu với Toko và cho cô ấy lời khuyên, được mô tả là không có hứng thú đến mối quan hệ cho bản thân.[25][31][34] Cậu ấy được dự định là một nhân vật làm nền cho Yu, mặc cho cậu ấy không cảm nhận cảm xúc lãng mạn, cậu ấy vui vẻ với điều đó.[25] Khía cạnh này của nhân vật cũng là để ngăn cậu ấy là một người có tình cảm lãng mạn cho Yu hay Toko.[31][34] Nakatani đã thêm Maki để cho thấy người ta có thể được thỏa mãn mà không cần mối quan hệ lãng mạn.[25] Nhà thiết kế nhân vật của anime, Gōda Hiroaki, cảm thấy trong khi cậu ấy không thể có mối quan hệ trực tiếp với dàn nữ của câu chuyện, anh đồng cảm với mong muốn được xem mối quan hệ của Yu và Toko phát triển của Maki.[21] Cặp người lớn đồng tính nữ Riko và Miyako được giới thiệu để gợi ý rằng mối quan hệ của Yu và Toko là có khả thi trong tương lai.[25] Các thiết kế của nhiều nhân vật trung tâm được quyết định trước khi manga bắt đầu xuất bản định kỳ.[34]

Xuất bản định kỳ

Nakatani và Kusunoki muốn làm cảm xúc của nhân vật dễ hiểu với người đọc mà có thể không đồng cảm với họ.[27][31][34] Điều này quan trọng nhiều cho nhân vật nữ của câu chuyện để được yêu thích đối với đối tượng shōnen của Dengeki Daioh.[27] Họ cố không né tránh nhân vật có cảm xúc phức tạp, tin rằng nếu nó được mô tả thành công, nó sẽ dẫn đến một câu chuyện vừa ý hơn.[27][31][34] Kusunoki nói đây là một thử thách, nhưng có cảm giác Nakatani có khả năng hoàn thành nó.[34]

Lúc dựng câu chuyện của Rồi Hoa Sẽ Nở, Nakatani giữ tiến độ bộ truyện theo kiểu luôn có một plot twist kịch tính quan trọng ở cuối mỗi tập.[34][36] Ví dụ, cô cố tình tránh thể hiện quan điểm của Toko cho đến chương 10 của manga, nó được đặt vào cuối tập hai của tankōbon. Cô cảm thấy nó như là một đỉnh điểm lý tưởng cho kết thúc của tập đó, làm một điểm then chốt khi mà bản chất mối quan hệ của cô ấy với Yu đã vững chắc.[31][34] Trong phản hồi cho biên tập của Happy Sugar Life Sasaki Katsuyuki nói rằng điều này đã "làm đảo lộn câu chuyện," Kusunoki bình luận rằng nó cho phép người đọc đọc lại các chương trước trên phương diện mới, và nói rằng câu chuyện "thật sự bắt đầu" từ thời điểm đó.[31] Theo Nakatani cảm thấy quan trọng là không cho các nhân vật thay đổi quá nhanh, cô cố giữ trong đầu điều cô cảm nhận rằng họ sẽ làm như thế tại thời điểm mà cô đã phát triển họ.[28]

Tiểu thuyết ăn theo, tập trung vào tính cách của Sayaka như nhân vật chính trung tâm, được viết bởi Iruma Hitoma, người mà Nakatani đã từng hợp tác trong tiểu thuyết trước đây của anh Shoujo Mousouchuu.[34] Mặc dù cô ban đầu thấy lo sợ khi cho người khác viết về nhân vật của cô, khi có quyết định Iruma sẽ là người viết, cô đồng ý.[22][36] Nakatani cung cấp cho Iruma nhiều chi tiết cô ấy dự định thêm vào bộ truyện. Cùng với những chi tiết đó, Nakatani đã viết hội thoại cho cuộc trò chuyện lúc Yu và Toko biết Sayaka có bạn gái, mà sau này được thêm vào chương cuối của manga.[12] Iruma đã chọn bắt đầu tiểu thuyết với Sayaka ở trường tiểu học, do anh không cảm thấy tự tin rằng trải nghiệm thời học cấp hai của cô sẽ là đủ cho một tiểu thuyết đầy đủ, và do đó đã tưởng tượng một lịch sử cho cô ấy dựa trên số ít chi tiết được đưa ra về quá khứ của cô ấy trong manga.[36] Anh nói rằng trong khi Nakatani là nhà sáng tạo gốc, anh cảm thấy vai trò của anh trong việc sáng tạo tiểu thuyết là "người đóng góp câu chữ."[22]

Sau khi phát hành tiểu thuyết, Nakatani nói rằng cách viết của Iruma đã ảnh hưởng cách cô đã viết Sayaka, cụ thể đoạn tỏ tình Toko của cô ấy trong chương 37.[12][36] Cô nói rằng cô không loại bỏ hiểu biết của cô về nhân vật do ảnh hưởng của Iruma, mà cái cách mô tả nhân vật của anh ấy đã định hướng cho tầm nhìn của cô.[36] Mặc dù dự định trước đó là Sayaka sẽ tỏ tình và bị từ chối, tính cách của cô ấy đã phát triển chi tiết hơn khi từ khi bộ truyện tiếp diễn, và cô ấy đã ảnh hưởng vào cốt truyện hơn Nakatani đã dự định.[25] Trong lúc viết cái kết cho cốt truyện phụ của cô ấy, Nakatani muốn tránh ngụ ý sự từ chối của cô ấy có nghĩa là cô ấy đã "thất bại", nói rằng Toko có thể đã không bao giờ chấp nhận lời tỏ tình của cô ấy ngay cả khi cô ấy đã tỏ tình sớm hơn trong câu chuyện.[25][36] Cô đã viết lại hội thoại cảnh tỏ tình của Sayaka nhiều lần.[36]

Trong ấn bản cuối, Nakatani muốn viết một cái kết hoàn chỉnh cho câu chuyện mà sẽ cho người đọc cảm giác họ đã xem tất cả những gì cần được xem, làm cho bản chất cảm xúc của Yu và Toko trở nên rõ ràng, và đảm bảo mối quan hệ của họ sẽ lâu dài.[12][36] Cô muốn tránh việc gây ấn tượng rằng Yu và Toko được định mệnh sắp đặt bên nhau, thay vì nhấn mạnh điều đó họ được tự do lựa chọn một mối quan hệ sau khi họ đã thay đổi và có thể yêu nhau.[12][25] Chương 44, có cảnh Yu và Toko quan hệ tình dục, được xem xét là cần thiết, Nakatani cảm thấy tốt nhất là không bỏ sót khía cạnh cảm xúc cho nhau của họ.[12] Trong lời bạt chương cuối bối cảnh ba năm sau chương trước, mối quan hệ của họ không còn là bí mật với đa số bạn bè của họ, Nakatani nghĩ nó tốt hơn do cô muốn họ được hạnh phúc ở cuối câu chuyện.[12] Toko cũng tiếp tục theo đuổi nghiệp diễn, Nakatani quyết định điều đó do cô "không muốn loại bỏ" giai đoạn trong cuộc sống của Toko cái lúc cô ấy bắt chước chị mình.[12] Nakatani trích dẫn tác phẩm của Mizukami Satoshi, và cụ thể là manga Lucifer and the Biscuit Hammer, là cảm hứng cho chương cuối.[12]

Anime chuyển thể

Kế hoạch

Trước khi anime chuyển thể được bật đèn xanh, Kadokawa gửi cho đạo diễn Kato Makoto vài tựa đề mà họ đang xuất bản, hỏi anh có hứng thú đạo diễn một phiên bản anime của bất kì tác phẩm nào trong đó không. Trong số đó có Rồi Hoa Sẽ Nở, đã thu hút chú ý của Kato hơn các tác phẩm khác, và do đó anh đã xin anime được xem xét.[21][37] Trong khi Kato thường không đọc manga trừ lúc được yêu cầu trong công việc, anh bị thu hút vào khung vẽ của Nakatani, theo anh nói là "rất tương đồng với cách làm trong phim ảnh".[21][37] Kato cảm thấy rằng bản chuyển thể sẽ được đáp ứng tốt bởi phong cách đạo diễn của anh.[21] Anh thừa nhận rằng anh không có am hiểu thể loại yuri, nhưng bị hấp dẫn bởi câu chuyện và thấy tiềm năng trong nó vì sự hấp dẫn phóng khoáng, thậm chí với những người không là fan của thể loại yuri.[37] Kato tin việc đem vào quan điểm của anh với tư cách là người ngoài làm cho anime thú vị hơn, theo anh tưởng tượng rằng ai đó quen thuộc hơn với thể loại này sẽ sản xuất thứ gì đó có sự hấp dẫn giới hạn hơn.[37]

Kato từng làm trợ lý đạo diễn cho Re:Creators, và ra mắt trong vai trò chỉ đạo chính trong anime chuyển thể của Beautiful Bones: Sakurako's Investigation,[21][37] mà Nakatani đã xem trước.[21] Như nguồn tư liệu của Beautiful Bones là tiểu thuyết dài kì, Kato không cần phải bám chặt vào hình ảnh đã tồn tại trước, và anh mô tả làm việc với manga chuyển thể là một thử thách vì lý do này.[21][37] Trong khi Nakatani tự tin vào kỹ năng đạo diễn của Kato, cô lo lắng việc để cho người khác xử lý câu chuyện của cô, cô không chắc cô có được tham gia không.[21][34] Kato đảm bảo Nakatani rằng anh quan tâm đến manga gốc và muốn tạo ra một bản chuyển thể bám sát, an ủi được lo lắng của cô ấy.[21][28] Nakatani được hỏi ý kiến nhiều trong quá trình sản xuất anime, tham gia các buổi thu âm và họp kịch bản, và giám sát hình ảnh, thiết kế nhân vật, và storyboard.[21][28] Kato coi ý kiến của cô ấy là quan trọng, do độ phức tạp của câu chuyện.[37] Nakatani đã giải thích ý định của cô trong vài cảnh và nhân vật để đảm bảo nó chính xác, và cung cấp trình tự xảy ra được mường tượng về các sự kiện của câu chuyện.[21][28] Cô cũng đóng góp các chi tiết mới không trực tiếp thể hiện trong manga, như là bản nháp ban đầu của vở kịch hội học sinh trước khi yêu cầu của Yu cho Koyomi duyệt lại nó.[21][28] Nakatani cảm thấy dữ liệu đầu vào của cô đã giúp anime phản ánh kỹ hơn tác phẩm gốc của cô, cô đánh giá là vượt trội.[28]

Kịch bản

Nhà biên kịch Hanada Jukki tham gia dự án sau khi được một nhà sản xuất hỏi anh có hứng thú không. Lúc đọc manga, Hanada cảm thấy nó sẽ khó chuyển thể, nhưng quyết định chấp nhận lời mời do anh cảm thấy anime sẽ đáng bỏ công.[21] Nakatani đã là fan của tác phẩm của Hanada, và nhanh chóng đặt niềm tin vào anh.[28] Trước khi viết kịch bản, anh đã thảo luận diễn giải câu chuyện với Nakatani, nói rằng anh đọc nó như là "một câu chuyện tình yêu đơn giản" giữa các cô gái với trọng tâm tối thiểu vào gợi dục đồng giới, và nó không đề cập đến việc né tránh "sự liên kết với 'điều trái đạo đức'" thường thấy trong các tác phẩm yuri khác.[21] Hanada nói rằng hiểu biết của anh "không đi quá xa" khỏi quan điểm của Nakatani.[21] Hanada cảm thấy có kết nối đến Toko nhất, anh đồng cảm với cảm xúc ghét bản thân của cô ấy, trong khi Kato đồng cảm với Yu. Hanada cảm thấy rằng điều này đóng góp vào sự thành công cộng tác của họ, rằng họ không mâu thuẫn với nhau vì cách mô tả nhân vật.[21]

Trong lúc viết kịch bản, có vài thay đổi nhỏ, như là thay đổi vài câu thoại cụ thể và thứ tự trong vài cảnh được trình bày, để có nhịp độ câu chuyện tốt hơn cho anime truyền hình.[21][28] Cũng có vài thứ thêm vào, như là mở rộng đoạn phát biểu hội học sinh của Yu, được Hanada viết.[21][28][34] Tuy nhiên, không có đổi mới lớn nào, như Hanada và Kato mong muốn cho anime phù hợp trong phạm vi tính liên tục đã được thiết lập của manga.[21][28] Có lúc Nakatani đề xuất cái kết gốc cho anime, nhưng điều này được quyết định là chống đối lại việc cho phép người xem chuyển tiếp vào manga và để cánh cửa mở cho việc làm tiếp.[21][28] Anime ban đầu dự tính kết thúc với các sự kiện của tập bốn.[21] Hanada và Kato cân nhắc kết thúc nó sau vở kịch hội học sinh, nhưng cảm thấy làm như thế thì sẽ làm cho anime "chỉ nói về Toko," và họ muốn cả Yu và Toko là trọng tâm.[37] Tại thời điểm viết kịch bản, chương Yu và Toko đi thủy cung chưa được phát hành, nhưng Nakatani trình bày kế hoạch cho chương đó cho Hanada, và họ đồng ý làm nó là cái kết của anime.[21] Phiên bản hẹn hò thủy cung của anime được mở rộng đáng kể từ bản manga, gồm các chi tiết thêm vào do Nakatani đóng góp.[21]

Hình ảnh

Trước khi phần nhạc mở màn được đặt, Kato đã hình dung rõ ràng hình ảnh các đoạn mở màn và kết thúc.[21][37] Với sự chấp thuận của nhà sản xuất Yamashita Shinpei, Kato bắt đầu vẽ storyboard cho phần nhạc mở màn trước khi nhận bài hát.[21] Kato dự kiến phần mở màn, mà anh mô tả là phản chiếu "bản chất đôi" của các nhân vật, có cảm giác tương tự như video âm nhạc, cụ thể trong cách anh giới hạn bối cảnh của nó trong một địa điểm duy nhất.[21][37] Anh đã chọn hình ảnh hoa nở trong trường học theo anh cảm thấy điều này sẽ tạo ra hình tượng ảnh hưởng lớn, và thiết lập cơ hội để thêm nhiều hình tượng tượng trưng quan trọng, cụ thể trong việc sử dụng ngôn ngữ của các loài hoa.[21][37] Phần kết thúc, theo Kato mô tả là đơn giản hơn và dễ hiểu hơn, được dựa trên một bức họa từ vỏ điện thoại di động được bán làm hàng hóa cho manga.[21][37] Giai điệu lạc quan của bài nhạc kết thúc "hectopascal" được chọn để "khởi động lại cảm xúc [của người xem]", để cho họ vui vẻ và háo hức muốn xem tập tiếp theo thay vì lo lắng về sự phát triển của cốt truyện, và giai điệu nặng nề và cảm xúc hơn của bài hát mở màn được chọn để làm tương phản lựa chọn này.[21][37]

Trong lúc tạo thiết kế nhân vật anime, Gōda Hiroaki đã mô tả khơi gợi tranh của Nakatani là một thử thách đáng kể.[21] Kato khuyên anh "tránh vẽ giống nhau như khuôn".[21] Khi anh không thông thạo "phong cách nghệ thuật hiện đại", anh đã dành nhiều tháng mài dũa phiên bản nhân vật của anh, nhưng cảm thấy chúng vẫn không đạt được cái chi tiết được thấy trong tranh của Nakatani. Khi vẽ các phân đoạn hoạt họa, anh không tham khảo bảng thiết kế nhân vật của anh, thay vào đó luôn tham khảo tranh gốc của Nakatani.[21] Gōda cảm thấy rằng trong khi vẽ Yu thì "dễ làm", cách biểu lộ cảm xúc của Toko thì thử thách hơn do tính "hai mặt" của cô ấy. Anh bình luận rằng các cảnh "khi họ đang nghĩ về cái gì đó, nhưng không được để điều đó hiện lên mặt họ" là cực kỳ khó vẽ trong khi nó là cần thiết để truyền tải cảm xúc khát khao mà không dùng biểu lộ cảm xúc của họ để mô tả một cách rõ ràng.[21] Sayaka cũng được cân nhắc là khó, như Gōda cảm thấy anh thường "không vẽ được cô ấy với bầu không khí hoàng tộc thích hợp".[21] Tuy nhiên, anh ghi chú các biểu cảm của Sayaka trong hai cảnh cụ thể, khi cô ấy chất vấn Yu trong tập 6, và khi cô ấy gạt bỏ bạn gái cũ trong tập 8, là nó "thật sự vui".[21]

Âm nhạc

Phần nhạc cho anime, được soạn bởi Ōshima Michiru, được viết với ý định chung về việc tạo ra "cái gì đó lắp lánh."[21] Biên khúc bị giới hạn sử dụng trong nhạc cụ piano, bộ dây, và bộ gỗ, và tương tự, Ōshima đã quyết định soạn nhạc thính phòng. Phần nhạc được thu âm tại một phòng thu ở New York, để tạo ra âm thanh "tươi mới và cao". Mặc dù cô muốn gợi ra một "phản ứng tâm lý" trong người xem, Ōshima không muốn diễn đạt tâm trạng "ảm đạm" quá mạnh. 35 bài được đặt cho phần nhạc.[21]

Ảnh hưởng của phim

Có nhiều phần thêm vào trong anime mà Nakatani thích, như là bài phát biểu bầu cử hội học sinh của Yu.[21][28][34] Anime có nhiều cảnh Yu ở dưới nước như là một ẩn dụ trực quan, bao gồm một cảnh cụ thể từ đoạn mở đầu tập một lúc cô ấy vươn tay ra xuyên màn nước. Nakatani đặc biệt thích hình ảnh này, cô vẽ một ảnh tương tự làm trang đầu cho của chương 34 trong manga.[12][21][28][38] Ngoài ra, chương 39 được lấy cảm hứng từ lời bài hát kết thúc của anime.[12]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Rồi hoa sẽ nở http://www.sevenseasentertainment.com/series/bloom... https://web.archive.org/web/20180212090746/http://... http://daioh.dengeki.com/taisho/yagate/ https://web.archive.org/web/20180220130111/http://... https://www.amazon.co.jp/%E4%BB%B2%E8%B0%B7-%E9%B3... https://web.archive.org/web/20180406225951/https:/... http://daioh.dengeki.com/contents/yagate/ https://web.archive.org/web/20180207192517/http://... https://natalie.mu/comic/news/145563 https://web.archive.org/web/20170918195457/https:/...